Rõ ràng, Tiêu Ngạo Thần sợ thật rồi, thật sự sợ đến vỡ mật.
Nếu như Tần Phong không bỏ qua cho anh ta, thì e rắng chưa cần đến Tân Phong phải tự ra tay mà Trần công tử đã lấy mạng của anh ta trước rồi.
Thấy Tiêu Ngạo Thần sợ đến nỗi quỳ xuống đất dập đầu xin tha lỗi ngay trước mặt mọi người, ai nấy đều giương mắt đờ đãn.
Tất cả mọi người đều nín thở, như thể có một tảng đá đè lên ngực khiến họ không thể thở nổi.
Ánh mắt của bọn họ lấm lét nhìn Tân Phong đang đứng ở giữa.
Khiếp sợ, xấu hổi
Mới một giây trước bọn họ còn cười nhạo Tần Phong là một tên quê mùa không biết tốt xấu, mà Tiêu Ngạo Thần kiêu căng cao ngạo khi nãy giờ đây lại quỳ gối trước mặt Tân Phong cầu xin hẳn thương xót, cầu xin hẳn tha mạng.
Nữ nhân viên phục vụ đã sợ đến mức quỳ sấp trên mặt đất từ lâu, sắc mặt cô ta trắng bệch, cô ta không hiểu tại sao Tiêu Ngạo Thần lại phải sợ một tên quê mùa tầm thường không có gì nổi trội kia đến thế.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?
Chẳng lẽ là do tấm danh thiếp kia?
Tấm danh thiếp đó có lai lịch thế nào chứ?
Dương Như Tuyết nghe thấy Tiêu Ngạo Thần gọi mình là Tân phu nhân thì khuôn mặt mềm mại không khỏi đỏ ửng lên.
"Tân Phong, anh ta cũng đã nói xin lỗi rồi, tôi nghĩ hay là cứ bỏ qua đi..."
Dương Như Tuyết biết thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-cua-phu-ba/3420651/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.