Thạch đại sư là người bước ra từ đạo tông Vũ Di Sơn, là một võ sĩ cổ xưa trong truyền thuyết.
Ông ta là một kẻ mạnh đúng nghĩa, thực lực. mạnh mẽ vô cùng!
'Thậm chí Đường Hạo còn từng tận mắt chứng kiến Thạch đại sư làm một bức tường kiên cố như sắt sụp đổ chỉ với một đòn đánh duy nhất.
Cho dù là khi nãy Tân Phong có thể đánh nhau ra sao đi nữa thì lúc này cũng không phải là đối thủ của võ sĩ cổ xưa Thạch đại sư này.
Thạch đại sư tiến lên trước một bước, nheo mắt lại, quan sát Tân Phong băng một thái độ trịch thượng: "Thăng nhãi ranh, cậu và lão già này là cùng một loại người, hà cớ gì cậu lại phải ra tay với một người bình thường vậy chứ, còn không biết đường mà tu võ đức đi, thế thì để lão. già này dạy cậu cách trở thành một võ sĩ giỏi vậy"
"Thạch đại sư, tôi muốn phế hai cái tay của nó." Đường Hạo la to.
Thạch đại sư nhẹ nhàng gật đầu, cất giọng nói hùng hồn trầm khàn: "Thăng nhãi ranh, lão già này muốn lấy hai cái tay của cậu, cậu có ý kiến gì không?"
Tân Phong nghe vậy thì không nói gì mà chỉ cười khẩy một tiếng: "Lão già ông nói nhiều lời thừa thãi quá, ông mà còn không ra tay thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu."
Lời nói vừa dứt, sấm sét đánh trên mặt đất bãng phẳng! Không ít người che miệng lại, thầm nghĩ Tân
Phong nói thế này chẳng khác nào đang tìm đường chết cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-cua-phu-ba/3420640/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.