Tân Phong nói theo lời của Dương Như Tuyết.
Nghe thấy lời của Dương Như Tuyết và Tân Phong nói, ông cụ Dương lần lượt nhìn hai người họ.
Sau đó, ông cụ Dương cũng không quan tâm ánh mắt của người nhà họ Dương, đặt tay của Tân Phong và Dương Như Tuyết lên nhau.
“Tiểu Phong, Như Tuyết, các con trẻ tuổi có ý của mình, ta cũng có ý của ta, hai con đã không vội chuyện cưới xin, vậy thì ta cũng sẽ không ép buộc các con."
"Nhưng mà, còn có chuyện này ông nội phải nói trước với các con, sau khi kết hôn phải sinh thật nhiều con, mà ông nội có một yêu cầu nhỏ, hy vọng trong đó có một đứa cháu trai họ Dương!"
Khi ông cụ Dương nói những lời này, những người nhà họ Dương ở xung quanh đều há hốc mồm tại chỗ.
Mặt của Dương Như Tuyết biến sắc, cũng chết lặng tại chỗ. Ngay cả sinh con mà ông nội cũng nghĩ tới rồi!
"Ông nội, ông đang nói gì vậy, bát tự còn chưa viết mà."
Vừa nói sinh em bé, cho dù là nữ tổng giám đốc xinh đẹp như Dương Như Tuyết cũng chịu không nổi đỏ mặt, hờn dỗi nói một câu.
"Chưa viết thì thế nào, không phải các con đều tốt hay sao, chỉ thiếu mỗi cái đám cưới, các con có thể không tổ chức đám cưới. Nhưng có chửa trước khi kết hôn, ta cũng sẽ không phản đối, ông nội con là một ông lão tiến bộ."
Ông cụ Dương cũng không nhìn Dương Như Tuyết đỏ mặt, nói xong quay đầu lại nhìn Tân Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-cua-phu-ba/3420624/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.