Dương Như Tuyết sửng sốt vì lời nói của Tân Phong.
Mọi người trong phòng cũng kinh ngạc, mắt trợn tròn, cảm thấy Tân Phong không phải là đang nói khoác mà là bị điên.
Thế mà hắn lại muốn Cổ thần y xin lỗi mình, làm thế khác tên điên chỗ nào vậy.
Cổ thần y có thân phận cỡ nào? Là danh y Quảng Đông mà vô số phú thương quyền quý đều muốn tranh giành lấy lòng nịnh bợ.
"Haha, hoá ra là một tên điên, Cổ mỗ còn cho rằng hắn là thăng nhóc có chút hiểu biết về y học."
Lúc này Cổ Vô Tu không những không giận mà còn cười nữa.
Tiếp đó Cổ Vô Tu nhìn về phía bà lão Dương nói: "Lão phu nhân, Cổ mỗ không muốn nhìn thấy tên điên này, hắn ở đây sẽ ảnh hưởng đến việc châm cứu của Cổ mỗ"
Lời của Cổ Vô Tu đã quá rõ ràng. "Xin Cổ thần y yên tâm, bà già đây sẽ sắp xếp người đuổi
hẳn ra ngoài ngay, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến ngài." Bà lão Dương ngầm hiểu, khẽ gật đầu rồi nói.
Sau đó bà lão Dương cầm cây đầu rồng chống xuống đất, trừng mắt nhìn Dương Như Tuyết: "Như Tuyết, bây giờ cháu bảo cậu ta cút ra ngoài, hay là muốn cùng cậu ta cút ra ngoài!"
Bà lão Dương dĩ nhiên nổi giận, đến cả mặt mũi của tổng giám đốc Dương Như Tuyết cũng chẳng mảy may để ý.
Xem ra có vẻ muốn đuổi cả Dương Như Tuyết và Tân Phong ra ngoài.
"Chị họ, chị xem chị cũng thật là, thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-cua-phu-ba/3420617/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.