"Ồ... Đi làm chuyển gạch thật ư, lại còn để tôi nói trúng nữa:
Dương An Na vừa nghe vậy thì cười khẩy với Tân Phong: "Một tên rác rưởi chỉ có thể đi chuyển gạch ở công trường mà cũng dám nói là xuất sắc sao!"
"Ha ha ha! Chuyển gạch, lại còn xuất sắc nữa, tôi cười chết mất."
"Hay là chúng ta trao cho anh ta một huy chương ghi nhận thợ chuyển gạch xuất sắc đi? Ha ha hal"
"Chuyển gạch mà cũng xuất sắc vậy sao, làm chồng ở rể cái gì chứ, mau về mà chuyển gạch đi."
Không ít người nhà họ Dương phải bật cười, không ngờ rằng Tần Phong lại là một người vận chuyển gạch.
Đường đường là một nữ tổng giám đốc xinh đẹp như Dương Như Tuyết mà lại đi tìm một chàng rể làm nghề vận chuyển gạch.
"Thật đúng là nỗi nhục nhã cho gia đình này, cô không biết xấu hổ, nhưng Dương gia vẫn cần thể diện đó."
Sắc mặt Dương lão phu nhân cũng u ám đi, bà nhìn về phía Dương Như Tuyết, nói rằng: "Gia nghiệp của nhà họ Dương chỉ truyền cho nam không truyền cho nữ, nếu như cháu không tìm được một người chồng xuất sắc tới ở rể, vậy một mai khi ông nội cháu đi về cõi tiên rồi, toàn bộ gia nghiệp của nhà họ Dương sẽ không còn liên quan gì tới cháu nữa, thậm chí cả chức tổng giám đốc của cháu, cháu cũng phải từ chức."
Đối mặt với lời nói của Dương lão phu nhân, gương mặt tươi cười của Dương Như Tuyết vừa tái nhợt vừa lạnh lùng, cô không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-cua-phu-ba/3420613/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.