- Việc này hình như cũng không liên quan gì đến ta cả. Hai vị ca ca các ngươi cứ tiếp tục trò chuyện đi, ta ăn no rồi.
Cho dù có dính dáng đến Trữ gia thì Tiểu Hắc cũng không muốn mình bị hai tên thương nhân con này lôi kéo. Nghĩ thế nào nó cũng không cảm thấy thoải mái, chỉ một bữa ăn thôi mà cũng muốn tính kế tiểu ca ta sao?
- Đừng, đừng. Tiểu Hắc lão đệ, ngươi sao chưa gì đã muốn nói lời từ biệt rồi. Chúng ta vẫn chưa hảo hảo trò chuyện với nhau mà.
Tống Tiểu Cường thấy Tiểu Hắc có ý muốn rời khỏi thì tái mặt, hắn vội vàng cười xòa muốn xoa dịu đối phương. Có điều, ánh mắt Tiểu Hắc vẫn lạnh như băng, nó hừ nhẹ nói:
- Tống thiếu gia, ta thật cảm tạ thịnh tình bữa ăn này của ngươi. Tuy nhiên, ta không có hứng thú gì với mâu thuẫn giữa hai gia tộc các ngươi và Thẫm gia, lại càng không muốn tham dự vào.
Tiểu Hắc nghiêm mặt lại từ chối, ý tứ rõ ràng. Chỉ là con hàng Tiểu Cường vẫn cố gắng thuyết phục:
- Tiểu Hắc lão đệ, lão ca đây cũng là muốn đem chuyện tốt đến cho ngươi thôi. Chí ít ngươi cũng nên nghe ta trình bày đã chứ.
Nghe con buôn trình bày? Ngươi tưởng ta là đứa trẻ nhỏ tuổi chưa trải sự đời à? Tiểu Hắc âm thầm cười lạnh, nó khoanh hai tay lại nói:
- Được thôi, Tống thiếu cứ nói xem. Ta cũng muốn biết một tiểu oa đầu như ta có cái gì khiến một đại nhân vật như người phải hạ mình tốn hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-thau/439322/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.