- Ổn rồi, một lúc sau họ sẽ tỉnh lại. 
Khẽ thở ra, Tiểu Hắc chỉ bỏ lại một câu nói rồi lại biến mất chạy đi trước mặt mọi người. An nguy của Mộc Bình là cực kỳ quan trọng, Tiểu Hắc không quan tâm bản lĩnh của nó có bại lộ hay không. Với việc đối thủ ngày xuất hiện càng mạnh hơn, việc nó phải lộ diện cũng là chuyện tình bắt buộc. 
Con người luôn có yêu ghét, vị trí của từng ai đó trong tâm khảm của từng người cũng khác biệt. Chính vì vậy, đôi khi câu hỏi "khi cần phải cứu một ai đó, ngươi sẽ chọn cứu ai" là một câu hỏi khá thừa thải. Thậm chí, câu trả lời còn có thể làm tổn thương người nghe, đơn giản vì họ đã quá kỳ vọng. 
Đối với Tiểu Hắc cũng vậy. Tu luyện tiên đạo công pháp, có Ngộ Đạo Thạch không ngừng gột rửa ngộ tính lẫn tư duy, tuy chỉ mới mười tuổi nhưng Tiểu Hắc lại phát triển về tư duy vượt mặt cả những thanh niên trưởng thành. Ngay cả việc giết người nó cũng chỉ cảm giác khó chịu và rồi cũng dần quen đi. Duy chỉ có tình cảm trong tim nó là nguyên vẹn, vẫn là một tâm hồn cô độc ngồi trên chiếc thuyền độc mộc trôi nổi giữa biển lớn. 
Nếu không có Mộc Bình, Tiểu Hắc đã không cảm nhận được tình thân. 
Không có Mộc Bình, nó chắc đã sớm đọa nhập ma lạc lối. 
Nhìn Tiểu Hắc thân thủ quỷ dị, thoáng cái lại không còn thấy bóng dáng, Mộc Trữ ánh mắt trợn to nói: 
- Ta có nhìn lầm không? Từ khi nào tiểu tử Tiểu Hắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-thau/439301/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.