- Mộc Bình hiền chất, không biết lão già này có thể giúp gì cho cháu? 
Theo như lời Mộc Bình giới thiệu thì vị lão nhân này tên là Bạch Cát, cũng chính là chủ nhân của cửa hiệu Khai Xuân. Trong hắc bạch lưỡng đạo, danh khí của ông ta cũng không nhỏ. Mọi người thường tôn kính gọi ông ta bằng một tiếng Bạch lão. 
- Bạch lão vẫn khỏe chứ? Gia gia cháu có gửi lời hỏi thăm đến người. 
Không vội vàng, Mộc Bình tiến đến chào hỏi thi lễ với Bạch lão. Hành động này của anh ta khiến cho chủ nhân của Vạn Xuân cửa hiệu tỏ ra hài lòng mà ngay cả Văn tiên sinh cũng âm thầm gật đầu. 
- Haha thân già này cũng không biết có thể chống chọi được bao nhiêu năm nữa. Nhớ thời còn trẻ, ta và lão Mộc cùng sau sát vai chiến đấu, thoáng cái đã qua nửa đời người. Thật đáng hoài niệm a! 
Trước khi bước vào con đường làm thương nghiệp, Bạch lão vốn xuất thân từ binh gia. Ông cũng là chiến hữu vào sinh ra tử của Mộc Quốc Thái, tình nghĩa sâu đậm. Nghe nói Mộc lão gia chủ còn từng cứu ông ta vài lần, nên giữa họ có thể gọi là sinh tử chi giao. 
Ra hiệu cho người hầu của mình dâng lên một bình trà long tĩnh thượng hạng, bốn người ngồi vào bàn hàn huyên tâm sự một hồi lâu thì Mộc Bình mới lên tiếng nói ra yêu cầu của mình. 
- Nguyên liệu để luyện chế binh khí sao? Để ta nhớ lại xem. Hình như tuần vừa rồi trong cửa hàng của ta có nhập về một vài thứ khá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-thau/439268/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.