Người phụ nữ từ sau cái cây bò ra, run rẩy đứng lên, ánh mắt sắc bén như dao, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Tần Tranh.
Ánh mắt đó chứa đầy sát khí và sự hung dữ.
Tần Tranh dám chắc, chỉ cần giờ phút này anh có ý nghĩ muốn làm hại người phụ nữ này, cô ấy nhất định sẽ như sói xông lên, liều chết với anh.
Thật là một người phụ nữ độc ác!
Đi ủng quân đội và mặc quần rằn ri, rõ ràng là lính của Hoa Hạ. Mặc dù không biết thuộc bộ phận nào, nhưng thân hình mang dáng vẻ có phần nam tính này khiến Tần Tranh cảm thấy người này không đơn giản.
“Đây là phòng khám của tôi, tôi là bác sĩ ở đây.” Tần Tranh chậm rãi nói, tỏ ý bản thân không có ác ý gì.
Ngay lúc Tần Tranh vừa nói xong, người phụ nữ liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngã xuống đất.
Tần Tranh sửng sốt, sao nói ngã là ngã được ngay vậy? Vừa rồi không phải rất hăng sao?
Vội bế người phụ nữ vào phòng nằm xuống, tay Tần Tranh đột nhiên chạm phải một vật cứng trong túi người phụ nữ.
Lấy nó ra xem, đó là một cuốn sách nhỏ, sau khi mở ra, trên đó có một vài chữ lớn!
MI19!
Lương Khanh!
Phía dưới có hình con dấu, cùng với mã số.
Tần Tranh tim đập lỡ vài nhịp, kinh ngạc nhìn người phụ nữ.
Anh đã đoán đúng, thật sự là một quân nhân.
Lương Khanh, cái tên này nghe có hơi quen tai.
Tần Tranh lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tan-tranh/2521565/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.