Tần Tranh ở lại quán trà một tiếng, lại một lần nữa châm cứu cho Giang Lợi Dân, sau đó liên tục dặn dò ông ấy vứt gối ngọc đi, kê thêm mấy đơn thuốc Đông y xong mới rời đi.
''Tôi tiễn cậu.'' Giang Quân đuổi theo Tần Tranh.
Tần Tranh nghi ngờ nhìn người đàn ông này, không phải người này rất ghét anh sao?
''Thật xin lỗi.'' Sau khi ra khỏi quán trà, Giang Quân lại lần nữa xin lỗi Tần Tranh.
Tần Tranh khó hiểu: ''Sao lại xin lỗi tôi?''
''Lúc đầu tôi cảm thấy chuyện bố tôi đột nhiên ngất rất kì lạ, cậu lại xuất hiện đúng lúc nên cho rằng cậu là người do đối thủ phái đến.'' Giang Quân gãi đầu.
Tần Tranh hơi trừng mắt, người đàn ông này không nhỏ bé chút nào, khuôn mặt cũng rất ưa nhìn nhưng đầu óc lại không quá thông minh nha.
Hóa ra hai người đuổi theo anh lúc đầu là vì người ta nghĩ anh là hung thủ.
''Thật xin lỗi, hiểu lầm cậu rồi, là tôi tiểu nhân đo lòng quân tử. Như vậy đi, đây là danh thiếp của tôi, nhà họ Giang chúng tôi không phải nhất thì cũng là số hai trên tỉnh Thanh này!''
''Sau này nếu như cậu gặp phải chuyện thì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ đòi công bằng cho cậu! Chúng ta cũng có thể xem là không hiểu lầm không quen.''
Giang Quân cười ha ha đưa cho Tần Tranh một tấm danh thiếp.
Tần Tranh nhận lấy: ''Tôi không có nhỏ nhen như vậy, tôi nhận danh thiếp, nếu ông cụ có chuyện gì thì nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tan-tranh/2521536/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.