Đột nhiên xảy ra chuyện này, ngay cả Đàm Thành Huân cũng không ngờ tới.
Ông ấy không ngờ tới Tần Tranh bảo bọn họ chờ, lại chờ được cảnh như vậy!
Bóng của Phượng Hoàng kia, dường như là tiếng Phượng Hoàng kêu vẫn vang vọng bên tai!
Lúc này, lại nhìn về phía bức tượng điêu khắc đã trở thành đá trắng, toàn bộ khán giả trong hội trường đều bùng nổ.
Với loại tình huống này, nếu ban giám khảo lại nói điêu khắc của Đàm Ký, vẫn không hơn Giang thị gì đó, vậy thật sự sẽ làm cho dư luận phẫn nộ!
Tất cả mọi thứ bây giờ, đối với ban giám khảo, không khác gì bị người khác chĩa kiếm vào cổ họng!
Phải làm gì đây?
Có thể làm gì?
Quán quân chỉ có thể là của Đàm Ký!
Ông chủ châu báu Nguyên Phúc nghiến răng nghiến lợi, không nghĩ tới đã dùng hết thủ đoạn, cũng không thể đè Đàm Ký xuống!
Càng làm cho ông ta cảm thấy khó tin chính là, Đàm Ký này giống như lò xo, càng đè mạnh xuống, càng bắn lên cao!
"Quán quân, Đàm Ký."
Người dẫn chương trình công bố kết quả cuối cùng!
Trong nháy mắt toàn bộ khán giả trong hội trường lại một lần nữa hô to!
Mắt Đàm Thành Huân đỏ hoe, trong mắt tràn đầy nước mắt, bọn họ đã tạo nên kỳ tích!
"Bố, Đàm ký của chúng ta vô địch rồi!" Đàm Tử Khâm hét lên, đột nhiên nhìn về phía Tần Tranh, bỗng cúi đầu với Tần Tranh!
"Tần Tranh, Đàm Tử Khâm tôi nói lời giữ lời, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tan-tranh/2521525/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.