Hơn một giờ sáng, bên cạnh phòng bệnh của ông cụ vẫn còn bóng người đang bận rộn
Cô kéo rèm cửa sổ lại, không muốn để cho người ở ngoài nhìn thấy người bên trong đang làm gì.
Máy tính bảng đặt trên bàn, ngón tay của cô vẫn luôn chuyển động.
Nếu như bạn đến gần thì sẽ nhìn thấy bảng kế hoạch trên màn hình.
Mười đầu ngón tay thon thả và trắng ngân vẫn gõ trên bàn phím, đến gần sáng, Cố Cơ Uyển vẫn không hê có ý định nghỉ ngơi.
Không biết bao nhiêu lâu trôi qua rồi, tiếng chuông điện thoại reo vang.
Trong đêm hôm thanh vắng, trong căn phòng yên tĩnh đột nhiên vang dậy tiếng chuông, khiến cho cô giật mình.
Đã khuya như vậy rồi mà sao lại có người gọi điện làm phiền cô nữa kia chứ?
Cố Cơ Uyển vội vàng cầm điện thoại lên, vừa nhìn đã thấy là cuộc gọi của Hạ Lăng Chi.
Gần đây, Cố Cơ Uyển rất ít khi liên lạc với bọn họ.
Với lại bọn họ đang bận rộn, bình thường cũng không có thời gian liên lạc.
Ngoại trừ lúc làm việc, về cơ bản bọn họ không hê trao đổi gì khác.
Hạ Lăng Chi lại gọi điện trễ đến như thế này...Cố Cơ Uyển thấp thỏm bất an, sợ nhất là xảy ra chuyện gì.
“Lăng Chi?”
“Uyển, Uyển..” Ở đầu dây bên kia, Hạ Lăng Chi sốt ruột đến nỗi nói năng không rõ ràng.
Trong lòng Cố Cơ Uyển cảm thấy lạnh giá, cô sợ nhất là có vài chuyện gì đó xảy ra, sợ đến nỗi bàn tay cũng run lẩy bẩy.
“Lăng Chi, đừng...đừng như thế, cậu từ từ rồi nói.”
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-sung/1267708/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.