Hai gò má Giang Vãn Lê hồng hồng, cười rộ lên: “Nhưng bây giờ em là phụ nữ có thai, anh không thể làm gì em.”
Cô mím môi, nhẹ nhàng ngậm lấy đầu ngón tay người đàn ông: “Đúng không chồng~”
Cô nhấn mạnh chữ cuối cùng, cực kỳ yêu mị.
Quả thực là con yêu tinh ra khỏi núi, cố tình đi ra để mê hoặc lòng người.
Bùi Thầm rụt tay lại, ngăn cản cô: “Hiện tại anh không có biện pháp nào với em.”
Đuôi lông mày cô nhếch lên, không giấu được sự vui vẻ.
“Thế nhưng.” Anh nhìn vào bụng cô: “Chờ bảo bảo ra đời, chúng ta từ từ tính sổ.”
“Tính sổ cái gì?”
“Từ khi em có bảo bảo đến hôm nay, em cố ý trêu chọc anh nhưng lại không cho anh đụng vào, tổng cộng mười lần.”
“…”
Giang Vãn Lê bối rối, sao anh lại nhớ rõ như vậy, lần nào cô cũng cố tình trêu anh, nhưng thái độ anh cũng bình thường, cô còn tưởng anh không mang thù.
Không ngờ anh lại tính toán kỹ vậy.
“Thực ra em không cố ý.” Giang Vãn Lê: “Em chỉ muốn hôn anh, ôm anh một cái, không có ý khác, càng không có ý trêu đùa anh, nhìn anh khó chịu, em cũng rất khó chịu.”
Mặt Bùi Thầm không đổi sắc, nhìn xem vợ nhỏ còn chối kiểu gì.
“Em biết anh không thoải mái, ban ngày đi làm, buổi tối còn phải chơi với em.” Cô càng nói càng chân thành: “Với tư cách là vợ, em rất thấu hiểu sự vất vả của anh, rất muốn làm chút chuyện vì anh nhưng mà lực bất tòng tâm. Dù sao em cũng là phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-sung-hon/1092821/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.