Bây giờ đã qua chợ sáng, trên đường bày đầy đủ sạp bán đồ ăn các loại. Chợ này có một khu vực chuyên dành để bán cá, Tô Thất Thất cẩn thận tránh khỏi đám người, bày cá ở một góc. Sau khi mùa đông bắt đầu, thành Tây Phong lúc nào cũng có gió lạnh rít gào, những luồng ánh sáng mặt trời im lặng biến mất giữa từng cơn gió lạnh lẽo.
Tây Phong thành dần dần có tuyết rơi, khí lạnh càng lúc càng mạnh mẽ. Bông tuyết rơi vào trong nước, vào trong tay, cảm giác lạnh đến thấu xương.
Cá là đặc sản của Tô gia Ngư thôn, khách mua bán từ bên ngoài tới cũng sẽ lựa chọn cá ở nơi này, thịt cá ngon, sớm đã nhận được những lời khen ngợi. Chẳng qua lúc này phần lớn số cá đều được bán đi, Tô Thất Thất vẫn không thu hoạch được gì.
Trên thực tế, dường như không có người quan tâm đến nàng.
Về cái truyền thuyết kia, ở Tô gia Ngư thôn thuần phác, gần như có thể xem là cấm kỵ không lớn không nhỏ.
Kết quả này, Tô Thất Thất cũng không thấy kinh ngạc, ngược lại đã sớm thành thói quen, nàng ngồi trên ghế, bông tuyết nhẹ nhàng tung bay, rơi lên người nàng, nàng lại tỉnh bơ coi như không thấy, chỉ có thân thể run rấy không ngừng, như muốn lập tức biến mất trong đất trời.
Đợi đến giữa trưa, tuyết rơi dày đặc, ngư dân nơi này đều sẽ thu dọn đồ đạc về nhà, khắp khu vực, chỉ còn mình nàng, có lẽ lúc đó còn bán được một ít. Tô Thất Thất nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-nuong-tu/2516944/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.