Quản gia Chu phủ dẫn Lục Yến tới thư phòng.
Thanh âm nước chảy vang lên, Chu Thuật An tự tay rót cho hắn một ly trà, nói: “Lục đại nhân tới thăm phủ của ta không biết là có chuyện gì?”
Lục Yến chậm rãi nói: “Ta tới lấy lại nhân tình từ chỗ Chu đại nhân.”
Giọng nói vừa dứt, khoé miệng Chu Thuật An lộ ra ý cười: “Ngài quả nhiên thẳng thắn.” Phải biết rằng đời này Chu Thuật An vẫn chưa thiếu nợ nhân tình của ai.
Hai người nhìn nhau một lát, Lục Yến thả người ra sau, thở dài nói: “Thật đúng là ngài.”
Chu Thuật An gọi quản gia tới nói: “Lấy chút rượu đến đây.”
Quản gia đáp: “Dạ.”
Giây lát, trà đổi thành rượu, hai người giống như ngày trước, hàn huyên hồi lâu, nói xong thế cục triều đình, Chu Thuật An bỗng nhiên hỏi: “Ngài đã gặp lại người chưa?”
Người ở đây là ai không cần nói cũng biết.
Tay cầm ly của Lục Yến cứng đờ, trầm giọng nói: “Vẫn chưa.”
Lục gia và Thẩm gia không lui tới, hắn muốn gặp nàng đơn giản là thông qua bề trên, hoặc các loại yến hội. Nhưng trước đó Đường Luật vừa làm ra những chuyện như vậy, trong thời gian ngắn Thẩm gia nhất định sẽ không để Thẩm Chân ra khỏi cửa.
Chu Thuật An nhìn Lục Yến hơi chau mày, không thể không nhớ tới vị Lục tướng quyền thế ngập trời, tới khi mất vẫn không vợ không con kia.
Chu Thuật An lắc nhẹ ly rượu, nhắc nhở hắn: “Nếu ta nhớ không lầm chiến sự phía bắc sẽ kéo dài đến cuối năm nay. Lục Thời Nghiên, hiện tại đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153498/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.