Edit: Độc Cô Cầu Yêu
Beta: Tui ngủ lúc 11h
Thẩm Nhiễm giấu kỹ "tâm sự nữ tử" trong lòng. Nàng vẫn gần gũi với hắn như thường lệ, chẳng qua vào thời điểm cuối cùng, nàng sẽ tìm cách né tránh chuyện đó.
Mới đầu Chu Thuật An cũng không cảm thấy có gì bất thường, nhưng hơn nửa tháng trôi qua, hắn rốt cuộc cũng phát hiện có điều bất ổn.
Một hôm khi đang gần gũi nhau, hắn cảm nhận được vị thuốc từ miệng nàng. Rất nhẹ, còn có hương bạc hà.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, cười hỏi nàng, gần đây không có hứng thú có phải vì bị bệnh hay không.
Nàng đáp: "Không có."
Nhưng đối với Đại Lý Tự Khanh mà nói chỉ cần một chi tiết, một chỗ sơ suất như vậy là đủ rồi.
Hôm sau, Chu Thuật An trở về thì đi thẳng đến phòng bếp. Hắn cho hạ nhân lui xuống, chỉ lưu lại hai người là Thanh Lệ và Ngọc Trúc bắt đầu hầu hạ ở nội viện gần đây.
Chu Thuật An đi thẳng vào vấn đề: "Có phải gần đây phu nhân sinh bệnh không?"
Thanh Lệ hoảng hốt đáp: "Dạ không, không phải vậy."
Ngọc Trúc cũng phụ hoạ theo.
Chu Thuật An nghiêng đầu, đưa ánh mắt nhìn về gói thuốc trong giỏ tre, khom người nhặt lên, trầm giọng nói với Ngọc Trúc: "Mau đi kêu đại phu tới đây."
Thanh Lệ vội vàng nói: "Phu nhân thật sự không sinh bệnh ạ.”
Chu Thuật An vê một ít bột thuốc trong tay, đặt lên chóp mũi ngửi: "Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?" Thanh Lệ đứng ở góc tường, hít sâu một hơi.
*****
Hôm sau, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153490/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.