Edit: Anperidot 
Beta: Oanh Đình 
Trước khi bước vào cổng Chu gia, Thẩm Nhiễm đã lường trước được phản ứng của hắn. 
Giống như hắn đã nói, ai cũng muốn nắm trong tay tử thụ kim ấn y (*) để che chở thê nhi, hưởng vinh hoa phú quý. Dù hắn không để bụng chuyện nàng đã từng thành thân với ai nhưng hẳn vẫn sẽ để tâm đến chuyện con nối dõi. Do đó, nàng nghĩ mọi chuyện tiếp diễn theo hướng nào đi nữa thì cũng không nên là tình huống như bây giờ... 
(*)'Tử thụ kim ấn y' con dấu vàng và ruy băng tím – vật liền thân của hoàng thân quốc thích xưa. 
Khi Thẩm Nhiễm thất thần, một nụ hôn rơi xuống môi nàng. 
Môi và răng quấn lấy nhau kịch liệt, giống như một cuộc trò chuyện im lặng. Tay nàng để trên khuôn ngực nở nang của hắn, như đang nói với hắn không nên làm như vậy. Nhưng hắn lại dùng sức đoạt lấy hơi thở nàng, dùng môi lưỡi nóng bỏng làm lòng nàng rối loạn. 
Phu thê ân ái, cầm sắt hoà minh sao? 
Bàn tay của nam nhân âm thầm dùng sức nắm lấy eo nàng, hơi thở trong trẻo, nóng bỏng phả vào cổ nàng. 
Hắn rất rõ ràng, đây là nàng cố ý. 
Cửa sổ khép hờ, mưa to xối xả, gió thổi mang theo mùi bùn đất lan toả khắp phòng. Hắn ôm nàng bước vài bước, ép nàng vào trong vách tường, siết chặt vào lòng, khiến nàng không còn đường lui. 
“Còn điều gì muốn hỏi không, cứ nói ra đi.” 
Thẩm Nhiễm ngẩng đầu đối mặt với hắn, im lặng hồi lâu, đột nhiên đưa tay sờ lên đỉnh lông mày, khóe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153486/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.