Ngày thứ ba là thời gian lại mặt.
Sáng sớm, Lục Yến và Thẩm Chân an vị bên trên xe ngựa, Thanh Khê đứng phía sau kêu gã sai vặt điều khiển xe chứa lễ vật chạy về hướng cửa phủ Quốc Công. Hai giỏ vải vận chuyển từ nơi xa đến, một gánh quýt mới hái, rượu nổi danh mấy bầu, còn có các loại đồ ngọt, bánh biếu, chẳng hạn như mè xửng(*),bánh nếp..v..v..
(*) Raw ghi bánh đường+vừng, search ảnh ra cái này:
Tràn đầy một xe.
Xe ngựa chậm rãi chạy về hướng phường Bảo Ninh.
Đến Thẩm phủ, người Thẩm gia đều đã đứng ở cửa chờ Thẩm Chân.
Trông thấy một màn này, trong lúc nhất thời, Thẩm Văn Kỳ có chút cảm khái, tiểu nữ nhi nhà ông mặc một chiếc váy dài màu đỏ thẫm có hoa văn, khoác áo lụa mỏng, búi tóc trên đầu vấn cao, cài trâm bạch ngọc khảm kim hoa, giữa mi tâm thì dán hoa điền.
Đã là cách ăn mặc của phụ nhân.
Chào hỏi xong, Lục Yến bị Thẩm Văn Kỳ gọi vào tiền sảnh uống trà, Thẩm Chân thì bị Thẩm Nhiễm và Thẩm Dao kéo vào nội thất.
Thẩm Dao cười hỏi nàng: “Gả chồng cảm giác thế nào? Lục gia đối xử với muội ra sao? Có làm khó muội không?”
Thẩm Nhiễm bất đắc dĩ nói: “Muội không thể hỏi từng câu thôi sao?”
Thẩm Dao vô ý thức nói: “Còn không phải là vì muội sắp phải đi...”
Lời này vừa ra, nụ cười trên khuôn mặt ba người nháy mắt đông cứng. Thẩm Chân gả đi đồng nghĩa với Thẩm Dao sắp phải rời khỏi Trường An.
Thẩm Chân kéo tay Thẩm Dao nói: “Nhị tỷ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153469/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.