Đảo mắt đã tới cuối tháng mười hai, sứ thần chư quốc lục đục vào kinh, lục địa có các quốc gia Tây Vực, dân tộc Man phía Tây Nam, hải lục lại có các quốc gia Nam Hải, phương đông thì có Cao Lệ, Nhật Bản. Trước mắt, toàn bộ Trường An đều náo nhiệt hẳn lên.
Ngày 25, canh ba giờ Mùi, chỉ thấy một chiếc xe ngựa dừng ở trước đại môn Thẩm phủ, một nữ tử đầu chải búi tóc đuôi sam, thân mặc trang phục bó eo, chân đi ủng da nhỏ khom lưng xuống xe ngựa.
Môi đỏ rực rỡ, răng trắng như bóc, đôi mắt sáng rõ xinh đẹp. Nàng chính là Nhị cô nương của Thẩm gia, Thẩm Dao.
Tỳ nữ đứng bên phủ thêm áo khoác ngoài cho nàng.
Thẩm Dao ngước mắt nhìn nam nhân vẫn đang ngồi trên lưng ngựa, nói: “Đa tạ đại nhân cố ý đưa ta trở về.”
Vị đại nhân này là người phụ trách an toàn cho sứ thần chư quốc tới triều bái, Kinh Triệu Doãn - Lục đại nhân.
Lục Yến xoay người xuống ngựa, “Điện hạ không cần khách khí, đây là việc thuộc bổn phận của thần.”
Bởi vì ngày xưa Lục gia và Thẩm gia không lui tới cho nên Thẩm Dao đối với vị thế tử phủ Trấn Quốc công này cũng không tính là quen thuộc. Chỉ vì người nào đó và hắn là bằng hữu tâm giao nên mới gặp qua vài lần. Nàng mơ hồ nhớ rõ...... tính tình hắn hình như có chút kiêu căng lạnh nhạt.
Hôm nay nhìn lại hình như tính tình cũng không lớn như vậy?
Một đường này hồi kinh, Thẩm Dao tuy biết mẫu gia xảy ra biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153460/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.