Lúc chạng vạng, từng đám mây bồng bềnh xen kẽ với ánh chiều tà, đường phố Trường An ngựa xe như nước, thanh âm rao hàng bốn phía không dứt bên tai.
Trước mắt là thời điểm náo nhiệt nhất.
Lục Yến và hai người Tùy Ngọc, Sở Tuần ước hẹn tụ họp ở Doanh Nguyệt lâu ở chợ phía Đông, ba đại nam nhân đồng loạt đi vào ghế lô trên lầu hai, không có ca cơ phong nguyệt tiếp đón, chỉ có thể tự mình rót rượu cho mình.
Rượu quá ba tuần, Tùy Ngọc cười nói: “Tử Nghiệp(*) tính toán khi nào hồi Dương Châu?”
(*) Để cho ai quên. Đây là tên chữ của Sở Tuần.
“Vậy còn xem Lục đại nhân khi nào muốn tại hạ rời đi.”
Sở Tuần bưng ly lên uống một ngụm, đẩy cánh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài nói: “Ta nói này nhị vị, ở địa phương này uống rượu thật sự không thú vị, ngửa đầu nhìn không thấy minh nguyệt, cúi đầu nhìn không thấy bích ba, đến tiểu khúc nhi cũng nghe không thấy, lúc các người tới Dương Châu, ta tốt xấu còn thiết yến ở trên thuyền hoa đó.”
Tùy Ngọc nhún vai, nói: “Đừng nhìn ta, chỗ này cũng không phải do ta định.”
Sắc mặt Lục Yến trầm xuống, “Nếu huynh cảm thấy không hài lòng cứ việc đổi địa phương.”
“Từ trước bên người Lục đại nhân tuy không có hồng phấn tri kỷ, không dính huân hương nhưng cũng có nhãn phúc, cũng biết hưởng thụ, chứ không đến mức thanh cao như bây giờ......” Sở Tuần bỗng nhiên ép giọng, “Sao huynh lại bị nàng quản chặt như thế?”
Tiếng nói vừa dứt, Lục Yến liền dựa ra sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153420/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.