Ánh trăng chiếu ra hình bóng của mảnh ngói lát trên mái. 
Trên bàn, ánh nến giúp chiếu sáng sổ sách liên tục bập bùng, gió thổi qua, trang giấy phát ra âm thanh sột soạt. 
Thân ảnh nam nhân hướng về phía nàng mỗi lúc một gần. 
"Thẩm Chân." Giọng nói trầm thấp áp lực, tựa như có cái gì sắp bùng nổ. 
Thẩm Chân chợt dừng bút, lông mi khẽ run. Nhấc mắt lên, vừa vặn đối diện với đôi mắt u ám lại thâm thúy của hắn, cùng hầu kết liên tục lên xuống, khi nhanh khi chậm. 
Thời điểm hắn dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, phần lớn đều không cho phép cự tuyệt. 
Không chờ nàng nghĩ tiếp, Lục Yến đã rút bút lông sói trong tay nàng ra, ném xuống đất, đem sổ sách khép lại, đặt ở một bên. 
"Ngồi lên đây." Lục Yến đứng dậy, dùng ngón trỏ gõ mặt bàn. 
Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Chân nháy mắt đỏ bừng. 
Một cỗ cảm giác bất lực lại tràn tới nữa. 
Nàng không biết vì sao hắn vẫn luôn thích làm chuyện đó ở trên bàn nhưng cứ nghĩ đến mấy lần trước bị ma sát đến trầy da đầu gối, hai đùi cho dù thế nào cũng không nhấc lên nổi. 
Thẩm Chân thật sự không thích cái tư thế này. 
Lục Yến thấy nàng chậm chạp chưa động, cho rằng nàng ngượng ngùng, liền vòng tay ôm lấy thân thể nàng, cúi đầu cắn lên vành tai. 
Khẽ cắn rồi day nhẹ, hơi thở nam nhân mang theo nhiệt khí cùng tiếng thở dốc gần như không thể nghe thấy, toàn bộ đều chui vào lỗ tai nàng. 
Thân mình Thẩm Chân không khỏi run rẩy. 
Nhưng một lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-my-nhan-thanh-truong-an/1153363/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.