Bị ánh mắt đầy lửagiận của nàng trừng nhìn mình, tên thuộc hạ vô thức thụt lùi vài bước.Lại nghe thấy vài tiếng loạt soạt, cả hai đồng loạt giật mình, tên thuộc hạ còn chưa kịp làm gì, đã thấy một đoản gươm lao tới với tốc độ kinhhoàng, cắm phập vào ngay tim hắn làm ngã phịch xuống đất , đi chầu DiêmVương tại chỗ!
Nàng có chút rùng mình, ra tay thực độc ác nha!
Đột nhiên trước mặt nàng xuất hiện một đại mỹ nam tử từ trên cây nhảy xuống, hắn nhìn nàng , có chút lạnh lùng hỏi :
“ Cô nương, cô không sao chứ?”
Nàng bần thần nhìn hắn, oa… đẹp quá a !!!! Đại đại đại mỹ nam tử !!!!!! Ôimẹ ơi… hắn ở đâu chui ra vậy? Ngay cả Lam Triệt đã yêu nghiệt như vậy,hắn đây còn đẹp gấp bội!
Hắn có khuôn mặt với làn da trắng trẻo , thư sinh với đôi mắt phượng hẹp dài, bạc môi mềm mại, mái tóc màu đen , óng mượt như nhung xõa tung , tùy ý bay bay theo gió hết sức mị người , quyến rũ. Đã thế thân hình còn chuẩn không cần chỉnh, hắn khá cao, nếuđem nàng so với hắn, chỉ sợ nàng chỉ đứng tới ngực hắn mà thôi .
Thấy nàng cứ im lặng nhìn mình, hắn lại lên tiếng :
“ Cô nương?Cô nương?”
Tiếng gọi của hắn làm nàng tỉnh táo lại, Lăng Bích Nguyệt vội xua tay cười :
“ A.. không sao!Không sao! Đa tạ công tử cứu giúp!”
“ Không có gì, chỉ là ta đi ngang , thấy chuyện bất bình nên ra tay tương trợ, cô nương không cần khách khí. A, vị a hoàn kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ma-manh-vuong-phi/73040/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.