Có lẽ do còn lạ nướclạ cái nên nàng không tài nào ngủ được, cứ lăn lộn qua lại mãi đển nửađêm nhưng vẫn chẳng thấy Lam Triệt đâu liền cảm thấy vô cùng lo lắng,vội vội vàng vàng khoác tạm cái áo ngoài rồi tìm đến thư phòng của YHàn. Kết quả là thấy một mớ hỗn độn đáng đánh đòn trong khi quản gia vàthị vệ bộ dáng thê thảm ngồi bệt dưới đất.
“ Quản gia! Sao lại ngồi dưới đất cả thế này?” Nàng hảo ý đỡ lão ta dậy, cau mày hỏi.
“ Bẩm vương phi , lão đang định cùng thị vệ đưa chủ tử và vương gia, còncó ba vị tướng quân về phòng. Nhưng là cứ đụng vào họ là họ lại đá ra,không cho lại gần ạ!”
Nàng thầm cảm thán một câu, xem ra lão quản gia trung thành này bị đánh không ít!
Mấy tên vũ phu này cư nhiên lại ngang bướng như vậy!
“ Quản gia, mau cho người mang roi đến cho bổn vương phi”
Quản gia nghệch mặt ra không hiểu nàng muốn làm gì, nhưng vẫn cho người mang tới. Lăng Bích Nguyệt chậm rãi cầm lấy, khẽ cười một cái rồi vung roi…
…
Lam Triệt sau khi uống canh tỉnh rượu, liền cảm nhận được sự đau rát từ vết roi trên người, trừng mắt nhìn thê tử :
“ Nguyệt Nhi! Nàng định giết chết phu quân sao! Những người kia sao nàngchỉ đánh có một cái,thậm chí đối với các vị tướng quân nàng lại còn nhẹtay hơn chứ! vi phu lại lĩnh đến hai cái?”
Nàng trừng mắt nhìn lại hắn, vừa nói vừa dùng khăn lau vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ma-manh-vuong-phi/2306267/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.