Liễu Tịch Nhược lắp bắp ngạc nhiên, rõ ràng hắn còn không mặc quần áo! Trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh hôm qua bôi thuốc cho hắn, bàn tay lập tức ngừng hoạt động, cho dù nàng đã tự tay bôi thuốc cho hắn, cho dù nàng đã sớm thấy cả người hắn nhưng mặt vẫn không nhịn được đỏ lên. Tay nàng không còn sức rũ xuống, đối mặt với một lồng ngực hoàn toàn trần trụi nàng thật sự không biết nên đặt tay ở đâu. Mà nhìn lại mình, không biết quần áo của nàng đã bị cởi ra từ khi nào, toàn thân trên dưới của nàng cũng chỉ có một bộ quần áo trong đơn bạc.
"Haha." Mục Kỳ trông thấy dáng vẻ đáng yêu của Liễu Tịch Nhược, nhất thời nhịn không được mà cười ra tiếng. Hắn ngừng động tác của mình lại, sau đó nhân lúc Liễu Tịch Nhược thở phào một hơi thì đột nhiên trở mình, thoáng cái đã áp Liễu Tịch Nhược xuống dưới thân trần trụi của hắn, từ trên nhìn xuống vào ánh mắt của nàng.
"Nhược Nhược, nàng càng ngày càng đáng yêu." Hắn cười trêu ghẹo nhưng khóe miệng tà mị lại có sự nghiêm túc chưa từng có.
Liễu Tịch Nhược có chút ngạc nhiên nhìn động tác của hắn, trong lòng thầm mắng hắn vô số lần nhưng bất đắc dĩ bây giờ nàng lại không có sức, vì cứu hắn mà nàng đã tốn gần hết nội lực, hiện tại chỉ có thể như cá nằm trên thớt mặc hắn muốn làm gì thì làm.
"Mục Kỳ, ta cảnh cáo ngươi, không được tùy tiện động vào ta." Liễu Tịch Nhược gần như là nghiến răng mà nói nhưng nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-luoi-phi-khuynh-thanh/1026479/chuong-68.html