“Mặc Ảnh ca ca, hay là huynh cứ mang ta đi đi!”
Giọng nói yểu điện vang lên, không ngờ dưới mặt nạ mặt lại là một cô gái.
“Hân Nhu tiểu thư, xin đừng làm khó thuộc hạ, người biết chắc chắn chủ tử sẽ không đồng ý.”
“Huynh không nói với sư huynh thì không phải được rồi sao, huynh ấy hiểu ta nhất, chắn chắn sẽ không làm khó ta đâu. “
Nói xong, ngón tay mềm mại của nàng đã đặt lên bàn tay của Mặc Ảnh, lay lay giống như làm nũng.
Mặc Ảnh không ngờ rằng nàng sẽ có hành động như thế, đột nhiên thân thể hắn đông cứng lại, chỉ cảm thấy lòng bàn tay mềm mại ấy làm rối loạn tâmtrí của hắn, ánh mắt vốn lạnh lẽo cũng trở nên mềm mại đi.
“Lầnnày chúng tôi phải mạo hiểm an nguy tính mạng đi làm việc, người có biết lần này chúng tôi cần đến phủ đệ nhà ai không? Sao người còn càn quấynhư vậy, không mau trở về đi, nếu không chẳng phải làm các huynh đệ hysinh tính mạng một cách oan uổng sao.” Nhìn thấy sự thay đổi nhỏ bé kiacủa Mặc Ảnh, một bóng người áo đen đứng bên cạnh không nhịn được mởmiệng nói.
“Hừ! Đương nhiên là ta biết, không phải Thịnh Vương phủ của Đại hoàng tử Mục Thịnh ư, từ lâu ta đã muốn đi.”
Chu Hân Nhu hừ lạnh một tiếng, thuận miệng làm lộ nhiệm vụ đêm nay ra, hơn nữa còn không quên tiếp tục lắc tay của Mặc Ảnh.
“Mặc Ảnh ca ca, ta biết việc này không nghiêm trọng như lời Tử Phong tỷ tỷnói đúng không, võ công của huynh cao như vậy nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-luoi-phi-khuynh-thanh/1026419/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.