Editor: Sam Sam
Beta-er: Lãnh Nguyệt Dạ
Liễu Tịch Nhược nhìn thẳng vào mắt của bọn họ, khẽ gật đầu tỏ ý, nhìn TịchNhiễm một thân y phục màu hồng nhạt, mở miệng nói: “Nếu như muội đoánkhông sai, tỷ là đại tỷ Tịch Nhiễm của muội, đúng chứ?”
Muốn trêu chọc nàng, bọn họ vẫn còn non lắm. Ở hiện đại, Liễu Tịch Nhược là nhânvật oai phong một cõi trên thương trường, chỉ tốn năm năm đã tạo ra mộtđế quốc thương mại làm người ta phải ngạc nhiên, những chính sách, thủđoạn mạnh mẽ của nàng khiến cho những bậc lão nhân đều khâm phục, mànhững người này là những tiểu nhân vật cổ hủ, nàng sẽ theo chơi đùa vớibọn họ.
Liễu Tịch Hiền nghe thấy Liễu Tịch Nhược có thể gọi tênTịch Nhiễm mà không cần suy nghĩ nhiều liền vui mừng mở miệng: “NhượcNhi, làm sao muội biết muội ấy là Tịch Nhiễm? Chẳng lẽ muội nhớ ra rồisao?”
“Ồ! Cũng không phải vậy, chỉ là trong đầu bỗng hiện lên một ấn tượng lúc nhỏ, khi đó đại tỷ cũng mặc y phục màu hồng, cho nên mớihỏi như vậy, có lẽ là muội mạo phạm rồi.”
“Cái gì gọi là nhớ lại? Nhược Nhi, chuyện gì đã xảy ra?” Liễu Chấn Toàn nghe lời nói của TịchNhược, rốt cuộc bắt đầu chú ý tới chuyện quan trọng.
“Là như vậy, khi còn bé Nhược Nhi được sư phụ cứu giúp, khi đó đã bị sốt cao mộtlần, chuyện lúc trước năm tuổi đều không nhớ rõ.”
Tim của Liễu Tịch Nhiễm chợt đập mạnh một cái.
Chẳng lẽ nàng ta thật sự là Liễu Tịch Nhược? May mà nàng ta đã quên mất, nếukhông, môt khi chuyện năm đó nàng đẩy muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-luoi-phi-khuynh-thanh/1026415/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.