Chương trước
Chương sau
Vu Kiệt nhìn dãy hành lang dài dằng dặc, nhíu mày.

"Bạn của tôi đang ở trong phòng này. Tôi không thể đi chỗ khác ăn cơm được".

Nói xong, Vu Kiệt lại tiến lên, chuẩn bị đi qua.

Thái độ của anh rất kiên quyết, dù sao thì trong lòng anh cũng đang lo cho Dương Cẩm Tú.


Tuy nhiên.

"Choang!"

Một tiếng va chạm kim loại vang lên.

Chỉ thấy hai võ sĩ ở cửa đồng thời rút thanh kiếm Katana ra, đan chéo vào nhau, chặn giữa đường đi.

"Thằng nhóc này, mày không có mắt đấy à, không thấy người của tổ chức Yamaguchi bọn tao đang ở đây à? Mau cút đi!"

Một võ sĩ mất kiên nhẫn nói.

"Tôi biết các người là tổ chức Yamaguchi".

Vu Kiệt siết chặt nắm đấm, lạnh lùng nói, trong mắt lại hiện lên một tia lo lắng.

Dù sao đây cũng là nơi có rất nhiều người, nếu như đánh đập tàn nhẫn, anh cũng sợ sẽ có ảnh hưởng không tốt.

Nhưng nếu Dương Cẩm Tú gặp bất kỳ nguy hiểm nào thì Vu Kiệt không còn sức đâu mà quan tâm đến chuyện đó nữa.

Hai võ sĩ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ hơi ngạc nhiên.

Bọn họ cảm thấy, nếu Vu Kiệt biết người của tổ chức Yamaguchi đang cản đường, nhưng vẫn có ý định đi vào...

Lẽ nào người này có thân phận gì đặc biệt?

Một võ sĩ khác tiến một bước về trước, hoàn toàn chặn giữa lối đi vào.

Hắn ta ngẩng cao đầu, nói: "Tổ chức Yamaguchi, Yamaguchi Harayo, mày đã nghe qua cái tên này rồi chứ".

Vu Kiệt phớt lờ, nghiến răng ken két, có chút muốn ra tay.

Anh quay đầu liếc nhìn, tầng một vẫn còn rất nhiều người.

"Đó chính là cậu chủ của tổ chức Yamaguchi! Cũng chính là người thừa kế tương lai của tổ chức Yamaguchi!"

"Tao mặc kệ mày là thế lực từ đâu đến, ở đây nhất định phải phục tùng, nếu không chỉ có một con đường chết!"

Sắc mặt tên võ sĩ này lạnh lùng nói.

Vu Kiệt khẽ híp mắt, hít sâu một hơi: "Tổ chức Yamaguchi các người thật sự không xem tính mạng con người ra gì!"

Một tên võ sĩ khác ngang ngược nói: "Nếu sợ chết thì mau cút đi, cậu chủ Yamaguchi của bọn tao đang ở trong phòng bao làm việc đấy, đừng có cản trở!"

"Phòng bao nào?”

Trái tim Vu Kiệt khẽ thắt lại, lạnh giọng hỏi.

Chỉ thấy tên võ sĩ này chỉ vào căn phòng cuối cùng, vẻ mặt khinh thường.

"Nhìn thấy chưa, ở kia!"

Vu Kiệt nhìn theo hướng ngón tay đang chỉ, đồng tử chợt co rút lại.
Lúc này, đại não của anh cũng dừng hoạt động.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.