“Tôi biết rồi!”, Hứa Long gật đầu, trong ánh mắt toát lên sự cảm kích.
Sau đó, hai người thanh niên cất bước rời đi mà không có hứng thú gì muốn nán lại.
Khi họ rời đi thì Hứa Thu vội nắm cánh tay Hứa Long, nói: “Em trai à… Rốt cuộc họ là ai vậy? Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Nhà họ Thường nào? Sao chị chưa từng nghe đến sự tồn tại của nhà này? Mày được họ cứu thoát ra tù đúng không?”
Hàng loạt những câu hỏi mà Hứa Thu muốn có được ngay câu trả lời.
Kể cả ban nãy trong lúc nói chuyện với Ngô Vĩ cô ta vẫn kiên định tin rằng em trai mình sẽ không dễ dàng bị giam trong tù như vậy. Nhưng lúc này khi tận mắt nhìn thấy Hứa Long thì cô ta vẫn không kịp phản ứng lại.
Dù sao thì cô ta cũng hiểu rõ mấy năm nay mình đã sống như nào?
Bố mẹ mất khi hai chị em còn nhỏ, sau đó trở thành trẻ mồ côi không quyền không thế không người chống lưng. Lúc học lớp 11 thì Hứa Long nghỉ học dẫn chị gái lăn lộn trong xã hội, đoạn đường đó thật gian khổ xót xa. Hứa Long từ một học sinh trở thành côn đồ đường phố, cả ngày không làm gì mà chỉ biết cướp của. Nếu không phải Hứa Thu xinh gái làm vũ công ở quán bar thì hai chị em sớm đã chết đói đầu đường rồi. Cũng chính vì cô ta xinh đẹp nên đã bị một tên ‘tra nam’ lừa tiền lừa tình rồi mang bầu.
Mười mấy năm nay, Hứa Thu phải chịu cảnh bạo lực gia đình, em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626864/chuong-856.html