Giọng nói của Mạc Vãn Phong như cát trong gió.
Thổi vào tai Lỗ Phi Nhã.
Bây giờ là ba giờ sáng, căn cứ của tổ chức Đệ Nhất vẫn sáng đèn, tất cả thành viên tổ chức Đệ Nhất đều đang làm công việc của mình, còn công việc của Mạc Vãn Phong chính là người phụ nữ trước mặt này.
Một thiên kim của tộc Thánh Đường nổi danh giới sát thủ.
Khi Mạc Vãn Phong biết Vu Kiệt mang theo Lỗ Phi Nhã trở về từ trận chiến, ông ta rất kinh ngạc, ban đầu còn tưởng người của thuộc hạ đang đùa với mình. Phải biết rằng người của tộc Thánh Đường rất bí ẩn, căn bản không ai biết nơi ẩn náu của bọn họ, sao có thể bắt được cô chủ của người ta cơ chứ? Nhưng sau khi nghe những lời Lỗ Phi Nhã nói vừa rồi, ông ta không thể không tin.
Lúc này, gương mặt ông ta lạnh lùng, đôi mắt tràn ngập sát khí, hơi ửng đỏ nhìn chằm chằm Lỗ Phi Nhã.
Cô ta ngẩng đầu, con ngươi khẽ co lại, lùi mạnh ra sau, dựa vào tường: “Ông…ông là ai?”
“Lão đại ở đây”.
Mạc Vãn Phong giới thiệu đơn giản nhưng không mất đi vẻ ngông cuồng.
Lỗ Phi Nhã ngẩn người chốc lát: “Vu Kiệt ở đâu? Tôi muốn gặp anh ta, ông thả tôi ra đi”.
“Thả cô ra?”
Mạc Vãn Phong cười lớn: “Đầu tiên, tôi phải tặng cô một câu, đây là Hoa Hạ chứ không phải địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626654/chuong-647.html