Một câu nói “Còn muốn như thế nào”, vô cùng bất lực.
Đối diện với đối thủ cùng tuổi như thế này, ngay cả Tứ Đại Thánh Tử cũng đều chết dưới tay Vu Kiệt, nếu như lúc đầu Vu Kiệt mạnh tay hơn một chút, giết chết Thượng Quan Bắc thì nhà Thượng Quan cũng có thể làm gì chứ?
Lúc này ngoài việc chúc mừng thì bọn họ còn có thể làm gì?
Nghe thấy những lời này của ông cụ Thượng Quan Phiệt, cho dù Thượng Quan Châu có tức giận đến nhường nào thì cũng không dám nói thêm gì nữa.
Bầu không khí lúc này bỗng nhiên im lặng đến lạ thường.
Những con cá vàng trong bể cũng dần dần tản ra, bơi xuống tận đáy.
Đêm nay, mưa lớn ở thủ đô đã tạnh rồi.
Nhưng đợt sóng gió này vẫn chưa hề kết thúc.
Sắc mặt cả ba người đều chùng xuống.
Thượng Quan Châu không ngừng thở dài, siết chặt nắm đấm, cổ tay run rẩy, hỏi: “Bố, vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”
Nghe thấy bố mình lên tiếng hỏi, Thượng Quan Bắc cũng có cùng thắc mắc, ánh mắt hướng về phía ông nội.
Hiện tại Vu Kiệt đã từ chùa Hàn Phong trở về, cũng đã đem được Tâm Liên từ trại Tuyết trở về, thậm chí còn có tin tức khủng khiếp nói rằng một mình Vu Kiệt đã giết chết hết năm ngàn người của hai giới lớn. Từ Thiên Thành về thủ đô, một khi phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626649/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.