Không có quá nhiều lời.
Nhưng mỗi một chữ đều chất chứa lửa giận của Quốc Phái với sự kiện lần này, có thể nhận ra được điều đó từ thái độ của sáu người phong Thánh được cử tới, Quốc Phái xem trọng Võ Thánh, nay người phong Thánh Lăng Tiêu cũng đã hy sinh trong trận chiến lần này, nếu không tính sổ thì cả Quốc Phái cũng khinh thường chính bản thân mình!
Người phong Thánh truyền thừa trên giang hồ rời khỏi đó.
Lẽ ra vẫn còn một nữ chưởng môn đến từ phái Nga Mi.
Tiếc là…
Bà ta đã chết dưới tay Diệp Lâm!
Đến như phong ba bão táp.
Đi như chó vấp phải mương.
Đối mặt với chữ cút của thủ lĩnh tổ chức Đệ Nhất Mạc Vãn Phong, bọn họ hoàn toàn không dám nổi giận!
Đó chính lần đầu tiên từ khi Phong Thánh đến nay, bọn họ hoàn toàn không dám phản kháng lại lời của một người bình thường.
Những hòa thượng còn lại luôn đứng xem trận chiến trong Phật đường thì đã bị một nhóm người khác dẫn đi hết.
Từng là một trong ba Thánh Địa Phật Môn, nay người đi nhà trống, giấy niêm phong trắng phong tỏa hết toàn bộ Phật Đường, không có sự cho phép của thủ lĩnh tổ chức Đệ Nhất thì chẳng có bất kỳ một người nào được phép đi vào.
Tàng Kinh Các.
La Hán Đường.
Khu vực nghỉ ngơi của các hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626646/chuong-639.html