Không phải điên.
Cũng không bị điên.
Nhưng trong mắt người khác trạng thái đó quả thật rất giống một tên điên.
Nếu là một người bình thường thì cho dù thực sự có sức mạnh cũng sẽ không lao lên mà hứng mưa đạn của hơn một trăm người.
Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ cảm thấy đáng sợ rồi!
Hắn…có phải là người không?
Trong lòng Lỗ Phi Nhã thầm hỏi.
Không có câu trả lời.
Lúc này tuyết trắng lại bắt đầu bay tán loạn.
Vốn là một buổi sáng đầy nắng, nhưng không biết tại sao hiện tại trời lại chuyển âm u.
Những đám mây đen ùn ùn kéo đến cùng với sấm sét che kín cả bầu trời.
Tốc độ của Vu Kiệt càng ngày càng nhanh.
Từ góc nhìn của Thượng Đế, anh không phải tiến lên theo một đường thẳng, mà giống như một con rắn, di chuyển ngoằn ngoèo, tốc độ nhanh như tốc độ của mắt thường vậy.
Trên mặt tuyết lưu lại vô số những dấu chân, Vu Kiệt liều mạng xông lên.
Khu vực xung quanh hẻm núi Tuyết tương đối trống trải, không giống như vừa rồi có đủ thứ ẩn nấp.
Không thể nào lùi bước và cũng không không có cơ hội mà lùi bước.
Vì vậy, chỉ có thể chiến đấu!
Dưới tình huống này chỉ có thể dốc hết sức mạnh của bản thân để hoàn thành trận chiến này, chỉ có một phương thức chiến đấu duy nhất.
Giết!
Người đời chỉ biết Lang Vương Hoa Hạ là tay bắn súng số một trong bảng xếp hạng bắn tỉa trên thế giới, nhưng lại không hề biết, xét về chiến đấu ở cự ly gần, Lang Vương cũng được xếp số một.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626566/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.