Bây giờ rời khỏi trại Tuyết để xuất phát đến khe núi Tuyết thì cần tốn khoảng thời gian một ngày một đêm.
Rất nhanh, lại một tin tức rơi vào tay doanh trướng đóng đô gần trại Tuyết.
Doanh trướng đó…
Đó chính là đoàn lính đánh thuê được ca ngợi là hậu thế của ma… Nhóm Thiên Thần Điện!
“Điện chủ, Thánh Đường truyền tin tức tới, mục tiêu ở khe núi Tuyết, đang ở cùng với cô chủ Thánh Đường, Lỗ Phi Nhã”.
“Lỗ Phi Nhã hả?”
Trong doanh trướng, trước lò lửa, một cánh tay ghì con dao găm vài miếng thịt đang nướng, một gã đàn ông lưng dài vai rộng, cơ bắp cuồn cuộn tạo ra hiệu ứng thị giác cực kì mãnh liệt mở to hai mắt, bỏ miếng thịt vừa cắt vào miệng.
“Ngoài mục tiêu ra, còn đám Long Tiễn kia thì sao?”
Người đàn ông đó được gọi là Thiên Thần, vừa mới lên tiếng, giọng nói lạnh lẽo hệt như gió tuyết bên ngoài, đông lạnh đến tận xương tủy.
“Cái đó…”
Tên lính đánh thuê vào để đưa tin lặng người, lắc đầu: “Tạm thời không có tin tức”.
“Vô dụng”.
Gã ta gầm lên.
Tên lính đánh thuê run lên bần bật, hai đầu gối bất kiểm soát trực tiếp quỳ xuống mặt đất.
“Bịch bịch!”
Chỉ dùng mỗi khí thế thôi đã đủ để nghiền nát linh hồn của một lính đánh thuê.
Sau đó, Thiên Thần cầm con dao găm ghim thật mạnh vào miếng thịt đang được nước chín trên ngọn lửa, cổ tay nhấc lên, cắt thành mấy miếng, vẻ mặt cực kì dữ tợn: “Mục đích của chúng ta là báo thù, mục tiêu ư?”
“Hừ, cũng chỉ là cái đầu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626555/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.