Chầu trời!
Miệng thì nam mô nhưng bụng thì một bồ dao găm.
Có vài người, khi đạt đến một tầm cao nào đó thì họ luôn nghĩ sự nhanh nhẹn của mình chính là đỉnh cao nhất, ngước đôi mắt lạnh lẽo đầy khinh thường lên, nhìn tất cả, nói cái gì mà vì chúng sinh, rồi lại quên rằng bản thân mình cũng là một phần của chúng sinh.
Không ai có thể đại diện cho ai!
Không ai có thể thay thế cho ai!
Không ai có thể đưa ra quyết định thay cho người khác, không có tư cách đó, không có lý do, cũng chẳng có nguyên nhân gì khác.
Vì thế nên những lời lão hòa thượng nói ra với vẻ xem thường nghe có vẻ nực cười không thể tả nổi.
Khiến ai phải chầu trời?
Viêm Ma có thể nghe hiểu được ngôn ngữ đó nhưng ông ta không chắc là mình nghe đúng, tại sao lại có một con lừa ngu ngốc xuất hiện để giúp mình, hình như còn muốn đứng về phía ông ta, chẳng lẽ hai người này không phải người là đồng minh ư?
Sau khi xác định mình không hề nghe lầm thì ông ta cong môi lên… Nụ cười khinh bỉ treo trên miệng, châm chọc mỉa mai khiến con người ta chán ghét.
Ông ta nhìn hòa thượng, khoanh tay, ngước đôi mắt lạnh lên nói: “Tôi cũng không cảm thấy hứng thú với giới võ thuật của Hoa Hạ các người cho lắm, cái gì mà trâu bò, chuyện hai mươi lăm năm về trước gì gì đó chẳng hề liên quan gì đến tôi cả”.
“Nhưng con lừa già ngu ngốc này đã cứu tôi một mạng, theo đúng nguyên tắc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626543/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.