Bầu trời tối đen như mực khiến bầu không khí ở Ninh Thành có chút ảm đạm.
Người ở nhà ga chen chúc lẫn nhau, đa số người sống trên đời này đều là những người đáng thương, vì cuộc sống mà phải bôn ba khắp nơi, vì cuộc sống tươi đẹp trong tưởng tượng mà phải nỗ lực làm việc, vì lợi ích của bản thân mà làm những chuyện vô cùng mất mặt.
Ngàn vạn cách thức đều hướng về một mục đích, vốn dĩ là như vậy
Sau một loạt những sự chuẩn bị và trải qua các thủ tục nghiêm ngặt, một chiếc chuyên cơ màu đen cất cánh từ sân bay Thiên Thành đã đến sân bay Ninh Thành.
Sau khi nhận được sự hướng dẫn của nhân viên đặc biệt, chưa đầy mười phút, Lý Đại Năng đã thay lại bộ quần áo của mình và đứng ở cổng nhà ga, nhóm người của tổ chức Đệ Nhất vừa đưa anh ta đến cổng thì trong nháy mắt đã biến mất trong đám đông.
Lý Đại Năng nhìn lên bầu trời, từng cơn gió lớn lạnh buốt thổi những đám mây đen thay đổi thành nhiều hình dạng khác nhau, cứ thế trôi theo gió.
Lý Đại Năng: “Lệ Lệ…”
Khéo mắt anh ta ngấn lệ, trong tay đang siết chặt một tấm thẻ bài bị nhét vào túi.
Nghĩ đến chuyện sau này phải tồn tại trên thế giới này bằng một thân phận khác, Lý Đại Năng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Có thể tiếp tục sống trên đời này một lần nữa, có thể trở về bên cạnh Triệu Lệ Lệ, như vậy đã là may mắn lắm rồi.
Lý Đại Năng siết chặt năm ngón tay: “Anh trở về rồi…Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626520/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.