Trong một khách sạn ở Thiên Thành, Vu Kiệt đứng đứng bên cửa sổ sát đất, ngoài trời u ám không biết lúc nào thì sẽ đổ mưa, nhưng thời gian luôn nói cho bạn biết, bạn đã bước chân vào mảnh đất này.
Thì điều gì nên đến cũng sẽ đến thôi.
Không nên đến thì nó cũng sẽ tìm đến.
Chỉ không ngờ là nó lại đến nhanh như vậy.
Đó là bức chiến thư đến từ nhà họ Mục.
Thực ra từ lúc Vu Kiệt phế bỏ tu vi của Mục Thanh thì anh đã đoán trước được sẽ có ngày này rồi.
Đối với một thiên tài từ nhỏ đến lớn đều tu luyện cổ võ, kế thừa truyền thống của gia tộc, việc hủy bỏ tu vi khiến hắn ta biến thành một người tầm thường, không có mục tiêu sống trên đời này thì còn đáng sợ hơn nhiều so với cái chết.
Không những khiến đạo tâm sụp đổ mà còn khiến hắn ta đau đớn suốt cả cuộc đời.
Đối với nhà họ Mục mà nói, thủ tiêu một thiên tài mà bọn họ đã bỏ ra vô số công sức để bồi dưỡng thì chả khác gì đang chà đạp thể diện của nhà họ Mục cả, khiến bọn họ mất hết mặt mũi, những chuyện này Vu Kiệt đều đã nghĩ đến rồi.
Hiện tại, điều anh có thể làm đó chính là, đã đến thì an tâm ở lại, đến rồi thì tại sao lại không chấp nhận chứ?
“Anh Kiệt, có nên đi không?”
Ngoài Vu Kiệt, trong phòng còn có Trịnh Long và Lâm Doãn Nam.
Cùng với những thành viên khác của Mật Điệp Tư ở Thiên Thành.
“Không thể đi”.
Không đợi Vu Kiệt trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626488/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.