Một tiếng quát!
Lý Đại Năng túm lấy cổ áo hắn ta, dùng lực ném xuống đất.
“Bịch!”
Đối mặt với Lý Đại Năng cao to vạm vỡ, Trần Dung không còn chút sức chống trả ngã trên mặt đất sau đó lăn tròn mấy mét, khó khăn lắm hắn ta mới kịp phản ứng lại, vừa muốn đứng lên chạy trốn đã bị Lý Đại Năng như ngọn núi Thái Sơn cao lớn đè lên ngực.
“Bốp”.
Lấy hết sức giáng một bạt tai xuống gã con cháu giàu sang quyền quý tự cho mình đức cao vọng trọng, nghĩ rằng có thể một tay che trời, hô mưa gọi gió chỉ bằng một cú điện thoại.
Dấu tay rướm máu kèm theo sự phẫn nộ của Lý Đại Năng, trong giây phút đó mạnh mẽ in trên hai má Trần Dung.
Lúc này!
Lý Đại Năng hắn không phải từng là vua quyền anh của phòng tập quyền anh Tứ Hải.
Hắn ta không phải là ông chủ tiệm thịt nướng hàng đầu thu hút lượng lớn khách hàng.
Cũng không phải kẻ phong lưu nhận ân tình của người khác mà quay đầu là bờ.
Hắn ta chỉ là một người bố.
Bố của một đứa trẻ đã ra đi trước khi nó đến với thế giới này.
Hắn ta muốn đòi lại công bằng, cho đứa con của mình một lời giải thích, cho dù phải trả bất cứ giá nào, cho dù phải nhận bất kì hình phạt nào, hắn ta cũng không hối tiếc.
“Mày có biết tao mong chờ đứa trẻ này bao lâu không?”
Khóe mắt hắn ta ngấn lệ, nắm đấm trên cổ tay hằn lên gân xanh, lại một cú đấm nện vào mắt Trần Dung.
Dấu đấm bầm tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626468/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.