Ở phía bên kia, sau khi Lý Châu giải quyết xong, dưới sự hộ tống của vệ sĩ đi cùng, cô ta đã lên máy bay trở về thủ đô.
Vu Kiệt không ở lại nhà họ Đổng quá lâu, sau khi trải qua chuyện lần này, anh đã dần dần cảm ngộ được rất nhiều, cũng không biết có phải là đã nhìn thấu được nhiều thứ hơn không, tóm lại…
Bây giờ anh chỉ muốn về nhà!
Trở về nơi ấm áp và đầy tình yêu thương kia.
“Cẩm Tú…”
Đứng ở bên lề đường, nhìn con phố đông nghịt người xe qua lại này.
Anh lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại.
“Tút…”
“Tút…”
“Tút…”
Mấy phút sau, cuối cùng điện thoại cũng được kết nối.
Đầu dây bên kia, một giọng nói lo lắng dồn dập vang lên.
“Anh ơi…”
“Anh ơi, là anh sao? Là anh phải không?”
“Anh…nói gì đi chứ…”
Hai ngày nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, nhưng Dương Cẩm Tú lại không biết một chút tin tức nào cả, hơn nữa sau khi chuyện ngày hôm nay được truyền ra, ảnh hưởng vô cùng lớn, thậm chí ở Ninh Thành cũng nghe được ít nhiều.
Nhà họ Dương là một trong những gia tộc hạng hai có tiếng ở Ninh Thành, sau khi biết chuyện này có liên quan đến Vu Kiệt, nhà họ Dương đã trực tiếp huy động tất cả lực lượng trong gia tộc để điều tra kỹ lưỡng toàn bộ sự việc.
Mà người biết chuyện đều tiên chính là Dương Cẩm Tú!
Sau khi biết tin Vu Kiệt đã bị bắt giữ vì tội vu cáo hãm hại người khác, câu kết tham nhũng hai mươi triệu, cô sốt sắng đọc hết tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626414/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.