Doãn Nam…
Xảy ra chuyện rồi…
Xoẹt!
Ngay lập tức, Lâm Chính Nguyên với vẻ mặt bất an, chau mày lo lắng.
“Gia.. Gia chủ… Trong phòng đến giờ vẫn không truyền ra âm thanh gì”.
“Gia chủ… Ông… Mở cửa ra xem sao đi…”.
Lão quản gia ở bên cạnh với ánh mắt lo lắng, khom người chạy lên trước sốt sắng nói.
“Đúng vậy! Gia chủ! mau mở cửa đi! Doãn Nam là con gái của ông mà…”.
“Cô chủ đã một ngày một đêm không ăn gì không uống một ngụm nước, nếu thật sự có gì bất trắc…”.
Chị Trương quỳ trước mặt Lâm Chính Nguyên rồi nắm chặt cánh tay ông ta, khổ sở cầu xin, nước mắt vẫn còn đọng trong khóe mắt.
Chỉ là… Sao Lâm Chính Nguyên không hiểu đây là con gái mình chứ?
Nhưng…
Chính vì là con gái của ông ta nên phải giúp gia tộc gánh phần nào trách nhiệm. Thế lực của gia tộc liên hôn lần này rất lớn, thực lực không thể coi thường.
Đến lúc quan trọng mà Lâm Doãn Nam vẫn ngang bướng thì mình làm bố mà không dạy bảo, cuối cùng người chịu thiệt sẽ chính là con gái mình!
Haiz!
Lâm Chính Nguyên đứng trước cửa thở dài, bóng lưng oai vệ như núi Thái Sơn.
Chỉ thấy ông ta từ trong ngực lấy ra chìa khóa rồi đưa cho chị Trương, nói: “Mở cửa đi!”
Chị Trương vừa nhìn thấy chìa khóa thì mắt sáng quắc, sau đó vội đứng lên nhận lấy.
“Vâng… Vâng! Tôi sẽ mở ngay đây”.
Chỉ thấy chị Trương luống cuống chân tay cắm chìa khóa vào.
“Két… Két”, tiếng mở cửa vang lên.
Tiếp đó, chị Trương đẩy cửa đi vào, thần sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626375/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.