Tiền quỹ…
Bị đóng băng rồi!
Chuyện này!
Làm sao có thể?
Rõ ràng hôm qua mình đã tận mắt nhìn thấy hai mươi triệu được chuyển vào tài khoản của thôn rồi mà!
Bây giờ chuyện này là như thế nào?
Sắc mặt Vu Sơn bỗng nhiên trắng bệch, anh ta đứng ngây người tại chỗ.
Đại đội trưởng của thôn đứng gần Vu Sơn nhất phát hiện Vu Sơn có gì đó không đúng, anh ta cau mày, vội vàng chạy đến trước mặt Vu Sơn hỏi.
“Vu…anh Tiểu Sơn? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Anh Tiểu Sơn!”
Đại đội trưởng vừa lay người Vu Sơn, vừa hét lên, hành động này đã thu hút sự chú ý của những người già và bà con xung quanh, sắc mặt ai nấy cũng đầy nghi ngờ hỏi.
“Tiểu Sơn! Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Tiểu Sơn, sao cháu lại đứng ngây ra đó? Đại đội trưởng, anh gọi cậu ấy đi!”
“Có phải là tiền quỹ đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
“…”
Mọi người đang bàn tán xôn xao, tiếng ồn ào dần dần khiến Vu Sơn bình tĩnh lại.
Đôi mắt anh ta đờ đẫn, vô hồn nhìn xung quanh, luôn miệng lẩm bẩm.
“Không…không xong rồi, tiền quỹ…bị…bị đóng băng rồi!
Tiền quỹ bị đóng băng!
Tiền!
Mất rồi!
Xoẹt!
Lời này vừa dứt!
Tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt, không thể tin được, ai nấy cũng đều ngây người tại chỗ một lúc.
Rõ ràng tối hôm qua mọi người đều nhìn thấy hai mươi triệu đã được công khai chuyển vào tài khoản của thôn rồi mà.
Sao hôm nay lại bị đóng băng rồi?
Cả hội trường bỗng trở nên im lặng…
Vu Sơn phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626363/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.