Bệnh viện nhân dân số 1 tại Hương Thành.
Sau khi Dương Kiếm bị phế một chân, Mạnh Long liền đưa anh ta đến bệnh viện do nhà họ Mạnh đầu tư.
Chỉ có điều…
Dù đã được đưa đến đây, nhưng Dương Kiếm chỉ còn một hơi thở.
Về phần Mạnh Long, hắn ta tiếp tục lưu lại quán rượu tận hưởng khoảng thời gian sung sướng của mình.
“Bác sĩ Trần, đến đây! Uống một ngụm đi!”
Bên ngoài phòng giải phẫu, một tên côn đồ người nồng nặc mùi rượu, miệng ngậm một điếu thuốc không chút kiêng nể nói với bác sĩ Trần.
Sau lưng hắn chính là Dương Kiếm đang nằm hấp hối trên giường bệnh.
“Thật không biết thằng oắt con này rốt cuộc là ai? Chọc ai không chọc, lại chọc vào cậu Mạnh”.
Bác sĩ Trần uống một hớp rượu, tên này là người bên cạnh cậu Mạnh, hắn ta không thể không nể mặt.
“Ha ha, chẳng qua là cậu ấm của một gia tộc hạng hai mà thôi, vì một người đàn bà mà dám khiêu chiến với cậu Mạnh nhà chúng tôi, đúng là muốn chết mà!”
“Không cần sốt sắng làm gì, tùy tiện băng bó cho hắn là được rồi!”
“Có chuyện gì, cậu Mạnh sẽ làm chủ thay ông”.
Một tên côn đồ khác say đến mức té lăn ra đất, nhưng vẫn mạnh miệng khoác lác.
“Chuyện này…nếu người kia chết ở bệnh viện thì sao?”, bác sĩ Trần tỏ vẻ nịnh nọt, ngập ngừng hỏi.
“À! Loại mặt hàng này ấy à, dù chết thì đã sao!”, tên tóc vàng nốc rượu ừng ực, thờ ơ nói: “Là vì cậu Mạnh không muốn thấy máu trong quán rượu mới bảo bọn tôi đưa hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626308/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.