Một cái tát, vô cùng vang dội.
Khóe miệng Hiên Viên Khánh đầy máu, văng cả ra đất, trước mắt là một đám hoa vàng xoay vòng vòng.
Tầm nhìn của hắn ta dần mờ đi.
Hắn nhìn theo bóng lưng của Vu Kiệt.
Với ánh mắt không cam tâm!
Hắn thật sự không cam tâm!
Khi mọi chuyện kết thúc một cách nhục nhã như vậy!
Cho dù không hài lòng như thế nào đi nữa, hắn vẫn là...
Tất cả mọi người ở hội trường không ai dám nói gì, chỉ trơ mắt nhìn hắn ngất đi.
Vương Huệ vẫn còn đang đắm chìm trong thế giới của mình, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Vu Kiệt liếc nhìn về phía đám người, sau đó sải bước lớn về phía cửa ra vào, từ từ dừng lại.
Tiếp đó, anh nhìn về phía Hoa Hàm đang chặn trước cửa: “Ông vẫn còn muốn bắt tôi sao?”
Vẻ mặt của Hoa Hàm có chút mất tự nhiên, bắt hay là không bắt? Là người hiểu rõ đặc thù của khách sạn Holy Sky, ông ta không nghi ngờ gì về tính xác thực của những gì người quản lý nói.
Đây là cháu trai đích tôn của nhà họ Lý.
Mặc dù đột nhiên xuất hiện, nhưng... ông ta không dám bắt!
“Chỉ là hiểu lầm thôi!”, nói xong, ông ta xoay người, nháy mắt với người của mình, tất cả đều lùi về phía sau, nhường đường cho Vu Kiệt.
Sau khi bọn họ rời đi, nhiều người có mặt tại hiện trường cũng không dám n
án lại, từng người một muốn rời đi, nhưng lại không ngờ tới, bởi vì khi Vu Kiệt vừa rời đi, quản lý khách sạn đã ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626242/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.