Mười phút trôi qua nhanh như chớp mắt.
Trong văn phòng của tòa nhà ngoại giao, một phút cuối cùng qua đi, trong lòng Hiên Viên Thâm đầy ngạc nhiên.
“Sao vẫn chưa có tin tức gì?”
Ông ta nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía người của tổ chức Đệ Nhất vẫn đang duy trì một tư thế suốt hơn mười phút.
“Chờ một chút, từ từ, chắc chắn sẽ có tin tức!”
“Chờ một chút sao?”
Người đàn ông thu lại cây đao, nhưng không có nghĩa là bỏ qua cho ông ta, giây tiếp theo, trên tay ông ta xuất hiện một cái còng tay.
“Xin lỗi, trong tổ chức Đệ Nhất, không có từ chờ đợi!”
“Không....không được....xin hãy đợi một chút!”, Hiên Viên Thâm vẫn muốn kéo dài thời gian.
Mặc dù xuất thân từ dòng họ Hiên Viên, nhưng từ nhỏ, ông ta đã chịu sự giáo dục vô cùng nghiêm khắc, cuộc sống không hề an nhàn sung sướng, ông ta từng bước từng bước đi lên, hoàn thành mọi nhiêm vụ mà ông cụ giao cho, cứ tưởng vị trí gia chủ tương lai là của mình rồi.
Nhưng không ngờ cuối cùng, khi ba anh em bọn họ lần lượt hoàn thành nhiệm vụ mà ông cụ giao cho, người được kế thừa vị trí gia chủ lại là ông anh cả xoàng xĩnh kia.
Ông ta tức giận nhưng không dám nói gì.
Ông ta vẫn luôn chờ đợi.
Đợi từ khi còn trẻ, đến khi mặt đầy nếp nhăn, đợi cho đến cái tuổi này, đợi đến lúc lão đại phải đối mặt với sự uy hiếp của nhà họ Lý, sắp rơi vào cảnh thất thế, vậy mà chỉ vì một chuyện nhỏ...lại phải chôn vùi nửa đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626239/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.