Bóng tối bao trùm, màn đêm buông xuống, Vu Kiệt đặt một tay lên vai dính đầy bùn, như một con rết ẩn mình trong bóng tối. Thời khắc này anh như hòa làm một với mặt đất, nổ súng, đổi đạn, trong thời gian ngắn nhất di chuyển đến nơi ẩn nấp tiếp theo, đồng thời ẩn nấp, tránh né được những chiếc camera có ở mọi ngóc ngách. Loại tiêu hao tinh thần trong thời gian dài như thế này, có thể hủy diệt bất kì người nào.
Nhưng, Vu Kiệt vẫn kiên trì!
Anh không ngừng tiến lên, tốc độ cực nhanh, vừa giơ tay đã giết chết mười tên lính đánh thuê đang ẩn nấp ở trong tầm mắt.
Thực lực chiến đấu của bọn chúng rất mạnh, có thể so với chiến sĩ của Biệt Quốc, không hổ danh là tinh anh, nhưng đối mặt với Lang Vương, bất kì loại súng bắn tỉa nào dù có sức mạnh hay tốc độ tuyệt đối, cũng đều trở thành trò cười.
Đặc biệt là!
Bọn chúng tưởng rằng có camera cảm biến nhiệt thì có thể tìm ra vị trí chính xác của Vu Kiệt.
Thực tế đã cho bọn họ một cái tát vào mặt, dù cho có camera cảm biến nhiệt, bọn chúng cũng không có cách nào ngắm họng súng vào Vu Kiệt.
Vu Kiệt quá nhanh.
Vì vậy, nhiệt lượng trong cơ thể anh không cách nào hiển thị trên camera cảm biến nhiệt.
“Long Quy, Phi Điểu, Tử Thần… nghe thấy hãy trả lời, nghe thấy hãy trả lời, trả lời…”
5km sâu trong khu Tây Nam, tên lính đánh thuê số 38 đang đứng trước bộ đàm liên tục gọi tên đồng đội của mình. Tương tự, camera cảm biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626195/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.