30 cái?
Gấp 10 lần, chính là đợi tới lúc này.
Lưu Tiệp vén tay áo lên, không thể chờ được, đi đến trước mặt Lâm Nhã.
“Cô dám!”, Lâm Nhã trợn to mắt, khí chất của kẻ bề trên toát ra.
Lưu Tiệp hơi sửng sốt, sau đó lại cười rộ lên: “Dám? Tại sao lại không dám?”
Cô ta nâng tay lên vỗ vỗ vào mặt Lâm Nhã: “Lâm Nhã, cô tưởng rằng cô vẫn là chủ tịch Tập đoàn Hoa Mỹ sao? Ở trước mặt cô chủ nhà Rothschild, cô chẳng qua chỉ là một con kiến, có thể tuỳ tiện dẫm dưới chân!”
“Nhiều súng như vậy, cô dám động không?”
“Ah? Cô động cái gì, còn dám cử động à?”
“Bốp!!”
Vừa nói xong, cô ta đã dùng sức tát vào mặt Lâm Nhã một cái thật mạnh.
Âm thanh tiếng tát thanh thuý, rõ ràng như tiếng pháo.
Cái tát thứ nhất!
Khuôn mặt Lâm Nhã bỏng rát, in rõ dấu tay đỏ như máu.
Cô ta hẫng một tiếng, không hề phát ra bất kì tiếng rên nào, đôi mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm Lưu Tiệp: “Nhớ mặt tôi, Lưu Tiệp, cô được lắm!”
“Được, tôi đương nhiên là rất được, bị cô cho ba cái bạt tai tôi có thể không được sao? Đồ góa phụ thối nhà cô, đồ sao chổi, khắc trời khắc đất khắc cả gia đình, gọi cô là goá phụ cho cô tức chết đi?”
“Bốp!!”
Lại một cái tát, vào nửa mặt còn lại của Lâm Nhã.
“Không phải cô rất hống hách sao? Đến đây, tiếp tục đi!”
“Bốp!!”
“Không phải cô muốn bảo vệ tiểu tiện nhân này sao? Cô ta là gì của cô mà cô bảo vệ cô ta như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626152/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.