Không khí trong bữa tiệc im lặng như tờ, không ai dám thở mạnh. Sự bá đạo của Lâm Nhã hoàn toàn khiến họ không biết nên làm thế nào?
Mặc dù Lưu Tiệp không phải là vợ của cậu chủ gia tộc hạng một nhưng dù sao cũng là người của nhà họ Trang. Đây là gia tộc cùng đẳng cấp với nhà họ Lãnh.
Một người có bối cảnh và địa vị như này, nói bị ăn tát là bị ăn tát ngay? Hơn nữa, đám vệ sĩ của cô ta còn không ai dám nhúc nhích.
Dám ra tay ở bữa tiệc của nhà họ Đổng, Lâm Nhã là người đầu tiên dám làm như vậy.
Lưu Tiệp bị tát mà đơ tại chỗ: “Cô… Cô… Cô dám tát tôi á?”
Lâm Nhã thu tay lại, nói: “Tát cô? Vậy là còn nhẹ đấy! Nếu như cô muốn gây phiền phức thì tập đoàn Hoa Mỹ lúc nào cũng chào đón. Cô có thể về hỏi ông cụ nhà họ Trang xem, có dám đấu trực diện với tập đoàn Hoa Mỹ của tôi không?”
“Còn cô nữa, Tần Nhã”, lúc này Lâm Nhã trừng mắt nhìn Tần Nhã.
Tần Nhã không dám lên tiếng, thậm chí còn không dám nhìn thẳng. Ba cái tát ban nãy chẳng khác nào phá tan quyền thế và sự kiêu ngạo của họ.
Quả đúng như vậy! Nếu họ không được gả vào gia tộc hào môn vậy thì có là cái thá gì nếu so sánh với Lâm Nhã- người gây dựng lên tập đoàn Hoa Mỹ từ hai bàn tay trắng?
Thấy hai người họ không dám nói gì, Lâm Nhã trừng mắt nhìn Vương Huệ, nói: “Loại người như cô mà cũng có thể tham dự vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626149/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.