Xoẹt!
Sắc mặt của Vu Sơn và Cao Vũ Xương lập tức trở nên âm trầm. Từ nhỏ Nhã Nhã đã lớn lên bên cạnh bọn họ, từ nhân cách đến việc giáo dục đều không hề lơi lỏng, thậm chí bọn họ có thể đánh cược rằng nếu trên thế giới này đến cả Nhã Nhã cũng không có giáo dưỡng thì không có một đứa bé nào là có giáo dưỡng hết.
Phụ nữ vốn yếu đuối, nhưng bản năng làm mẹ lại giúp bọn họ trở nên mạnh mẽ.
Cao Vũ Xương nhẹ nhàng hôn nhẹ vào trán Nhã Nhã, sau đó đứng lên nói với Lý Kiều: “Cô Lý, không ai làm giáo viên mà ăn nói như cô đâu. Con gái tôi có giáo dưỡng hay không cũng không đến lượt cô quyết định, mặc dù gia đình tôi không phải danh gia vọng tộc, nhưng…”
“Gia đình cô?”
Lý Kiều nở nụ cười khinh miệt và trào phúng: “Nhà họ Cao sao?”
“Tôi nhớ hình như mấy ngày trước ông cụ Cao mới tuyên bố đuổi gia đình cô ra khỏi nhà họ Cao thì phải! Mẹ bạn Cao Vũ Nhã này, chắc không phải cô định lấy nhà họ Cao ra dọa tôi đấy chứ? Cô có xứng không?”
Nhà trẻ trung tâm khá nổi tiếng ở Giang Thành, chỉ riêng học phí một năm cũng gần hai trăm ngàn rồi, còn chưa tính chi phí cho các hoạt động và những chi phí khác.
Có thể đưa con vào đây đều là những người giàu có, Lý Kiều đã gặp khá nhiều rồi, đồng thời cũng biết nhà họ Cao.
Lúc trước nể mặt Cao Vũ Xương là cô chủ của nhà họ Cao, là chủ tịch tập đoàn Cao Thị, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626134/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.