Nói xong, điện thoại tắt…
Mật Điệp Tư…!
Bỗng nhiên, là người tổng phụ trách của cục, Vương Lập bắt đầu cảm thấy bất an. Mật Điệp Tư? Lẽ nào là tổ chức tình báo nổi tiếng hiển hách ở thủ đô, có quyền điều động hợp pháp tất cả những cơ quan quyền lực bí mật ở các giới, thống lĩnh tất cả mạng lưới thông tin của ba mươi tỉnh sáu mươi huyện sao?
Lúc này, ông ta mới nghĩ ra, ông cụ Dương ngoài thân phận là người đứng đầu nhà họ Dương thì ông ta còn ở thủ đô hơn 30 năm.
Không xong rồi! Lúc này, sắc mặt Vương Lập căng thẳng. Ông ta cảm nhận được sự phức tạp của sự việc.
“Gia chủ Hàn…”.
“Giám đốc Vương, ông sợ rồi sao?”, Hàn Thiên nheo mắt nói: “Đến bước này rồi mà ông cảm thấy vẫn còn đường lui sao? Cái gì mà Mật Điệp Tư, tôi chưa nghe thấy bao giờ”. Nói xong, ông ta nhìn Dương Chấn Hoa nói: “Lão già thối! Đây là ông nói nhé, nếu ông đã cố chấp bảo vệ thằng ranh này, vậy thì đừng trách nhà họ Hàn ra tay độc ác. Gia tộc khác sợ ông nhưng tôi không sợ đâu. Ông nghĩ nhà họ Hàn của tôi đến được ngày hôm nay chỉ là có một mình thôi sao?”
“Trong vòng nửa tiếng mà muốn diệt nhà họ Hàn, phải chăng coi thường chúng tôi quá. Nói khoác cẩn thận vạ miệng đấy”.
“Ting, ting, ting…”, nhưng trong lúc ông ta vừa nói xong thì điện thoại đột nhiên vang lên.
Cuộc điện thoại này đến khá bất ngờ, vừa hay sau mấy phút khi Dương Chấn Hoa cúp điện thoại, dường như…
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626122/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.