Nửa tiếng sau, Cao Vân Tiêu thở hồng hộc quay về nơi mà ông cụ Cao đang ở.
Ông ta tên là Cao Phong, là người đời đầu sáng lập nên tập đoàn Cao Thị, cũng là một trong những người có quyền uy nhất trong nội bộ nhà họ Cao.
Mặc dù nói Cao Vân Tiêu là thuộc chi phụ nhưng cũng được coi như có tiền đồ trong đám thanh niên đời thứ ba nhà họ Cao. Mặc dù không so được với người có thành tích nổi bật như Cao Vũ Xương nhưng cũng là một trong những người được Cao Phong coi trọng.
Vừa vào nhà, Cao Vân Tiêu đã chạy ngay đến chỗ ông cụ đang ngồi câu cá.
“Ông ơi, ông ơi, ông phải làm chủ cho cháu”, vừa vào cửa Cao Vân Tiêu đã hét lớn như cô vợ bé bị bắt nạt.
Ông cụ Cao ngồi bên bờ câu cá khẽ chau mày, chậm rãi hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Sao lại la lớn vậy, có còn biết quy tắc gì nữa không?”
Cao Vân Tiêu với vẻ mặt uất ức, nói: “Còn quy tắc gì nữa ông, trời sắp sập đến nơi rồi. Ông ơi, lần này ông nhất định phải làm chủ cho cháu. Thằng Vu Sơn nó dám tát cháu, còn xách cổ cháu đến vách núi, suýt nữa ném cháu xuống dưới đó”.
“Cái gì?”, lúc này chỉ thấy khuôn mặt nổi giận đùng đùng của ông chủ Cao. Ông ta nheo mắt nhìn mặt nước phẳng lặng, đột nhiên hừ lạnh một tiếng: “Một thằng ở rể mà dám ra tay với con cháu nhà họ Cao. Thằng Vu Sơn thật sự nghĩ mình có đứa em biết võ là Vu Kiệt nên coi trời bằng vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626100/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.