Bị đuổi ra khỏi nhà họ Cao rồi? Điện thoại cũng tắt rồi và không gọi lại nữa.
Cô ta biết, ông cụ đã quyết định đuổi cô ta là khỏi nhà thì sẽ không thay đổi.
Còn lúc này, Vu Sơn với vẻ mặt áy náy tự trách mình: “Vũ Xương! Anh xin lỗi, đã làm liên lụy đến em rồi…”
Vu Sơn cắn môi, không thể ngờ nhà họ Lãnh lại báo thù cho con trai và phản đòn về thương mại nhanh như vậy. Đúng là không ai có thể ngờ.
Khóe mắt Cao Vũ Xương ngấn lệ, từng giọt nước mắt rơi xuống. Cô ta cúi đầu nhặt điện thoại lên rồi nhét vào trong túi.
“Không sao đâu, không trách anh, cũng không trách Vu Kiệt được. Cậu ấy làm rất đúng, nếu trách thì chỉ trách em không bằng người ta”.
Cô ta nắm chặt điện thoại trong túi, cắn chặt răng mà không chịu buông điện thoại ra.
“Vũ Xương… Anh xin lỗi…”.
“Xin lỗi gì chứ. Anh phải nhớ sau này đối xử tốt gấp bội lần với em là được. Chỉ có điều… Cuộc sống sau này của chúng ta sẽ không được dư giả như trước đâu. Anh có chê em không?”, Cao Vũ Xương lau nước mắt, hỏi.
“Không đâu”, Vu Sơn nói với giọng kiên định.
“Chúng ta không còn biệt thự nữa”.
Vu Sơn giơ năm ngón tay lên thề: “Anh sẽ kiếm tiền mua cho em”.
“Chúng ta cũng không còn xe xịn nữa”.
“Anh sẽ kiềm tiền mua”.
Cao Vũ Xương khóc rồi lại cười, đột nhiên cô ta ôm chặt Vu Sơn sụt sịt: “Cũng may là em vẫn còn có anh”.
“Ôi, nhẹ thôi, anh không thở được đây này”, Vu Sơn bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626090/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.